Như Phương

Cay Đắng

Nhớ mãi năm xưa một buổi chiều
Nắng vàng quạnh quẽ nỗi cô liêu
Dù buồn định mênh không xoay chuyển
Nỗi nhớ chập chùng sao vãn yêu
Trong gió cánh diều bay lững thững
Hồn rơi lãng đãng chốn phiêu diêu
Tơ lòng lạc lối đàn sai nhịp
Vương vấn xót xa luyến tiếc nhiều

 

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cay Đắng"